(Vtren.vn) Cuộc đời này, chúng ta phải may mắn đến cỡ nào mới có bố ở bên để chở che, bảo vệ. Và điều gì đã khiến những ông bố mạnh mẽ đến thế, yêu thương chúng ta nhiều đến thế?
Trong suy nghĩ của chúng ta, bố cái gì cũng biết, cái gì cũng làm được. Dù thực tế, bố cũng phải mò mẫm, học từng bước từng bước để trở thành một ông bố tốt. Có những khoảnh khắc rất đơn giản thôi nhưng chắc hẳn, bố sẽ ghi nhớ thật nhiều, bởi chính chúng đã góp phần vẽ lên cuộc đời bố – cuộc đời của vô vàn yêu thương dành cho con cái.
Vào giây phút ôm đứa con bé bỏng vào lòng, bố từ một chàng trai năm ấy đã trở thành một người đàn ông chân chính
Kể từ khoảnh khắc này, từ một chàng trai, bố đã trở thành một người đàn ông chân chính. Bố nhìn bạn chỉ bé tí ti, tay chân luống cuống. Bố cẩn thận ôm láy bạn. Từ đó về sau, cánh tay bố trở thành chỗ dựa vững chắc nhất của bạn.
Chỉ một tiếng gọi của bạn lại mang theo vô vàn trách nhiệm của bố
Dù đã vô số lần tưởng tượng trong đầu, nhưng vào khoảnh khắc khi nghe thấy bạn gọi “Bố ơi”, bố vẫn không thể kiềm chế được sự kích động. “Bố” đã trở thành chức danh cả đời không thay đổi của bố.
Dù không lỡ nhưng bố biết yêu thương không cần kè kè ở bên, mà chỉ cần đồng hành
Bố buông tay bạn ra, để bạn tự chập chững học đi. Bố sợ bạn ngã đau, rồi lại chờ mong bạn có thể kiên cường. Mỗi một lần “buông tay” là một món quà bố dành cho bạn.
Thế giới rộng lớn là thế, bố muốn đưa bạn đi ngắm nhìn
Bố thích nhất là được đưa bạn đi chu du thế giới, ngắm nhìn đủ các phong cảnh kì diệu. Bố đang âm thầm dạy bạn, những con đường bạn đi qua sẽ trở thành cuộc đời của chính bạn.
Bạn khóc, bố rất đau lòng nhưng bố biết bạn rồi cũng phải lớn lên thôi
Bố nhìn thấy bạn khóc vì bị mắng, tiếng khóc của bạn khiến bố đau lòng, khiến bố xót, khiến bố không nỡ. Nhưng bố vẫn kiên quyết không dao động, bởi bố muốn dạy bạn biết đâu là đúng đâu là sai. Đây là trách nhiệm của người làm bố.
Đường đời dài là thế, bố không thể lúc nào cũng bên chúng ta
Nhìn bóng bạn càng lúc càng xa ở phía cuối con đường, bố dùng ánh mắt đầy kiên định của mình nói với bạn: “Đừng quay đầu lại”. Đời này, bố không ngừng nhìn bạn ra đi, đi tới những chân trời rộng lớn hơn. Không kịp buồn thương cho mình, bố chỉ một lòng cầu chúc cho bạn.
Bố không cần bạn giàu có, cao sang, chỉ cần bạn hạnh phúc
Ngày bé bố thường trêu bạn, sau này lớn phải kiếm tiền nuôi bố. Nhưng tới khi bạn thực sự giao tháng lương đầu tiên bạn có được cho bố, bố lại nói: “Nhà không thiếu tiền, con giữ mà tiêu”. Bố chỉ muốn bạn thoải mái, không bao giờ bị trói buộc vì tiền tài.
Thời gian luôn là thứ vô tình nhất, nó nhuộm bạc mái tóc của bố, khiến tấm lưng bố nhỏ gầy nhưng yêu thương nơi bố thì chưa một ngày vơi bớt
Quay đầu lại nhìn bố thật kĩ một lần, bạn sẽ chợt phát hiện, bố luôn cao lớn trong kí ức hóa ra đã trở nên nhỏ gầy như vậy từ bao giờ. Những nhịp bước dẻo dai ngày ấy nay đã không còn theo kịp bước chân bạn. Người lắng nghe trung thành nhất của bạn nay nhiều lúc nghe không rõ những gì bạn nói. Bố cũng không thể la rầy bạn một cách lớn tiếng như xưa. Thời gian ơi, đi đâu mất rồi? Khoảnh khắc này, bố thực sự đã già rồi…
Theo kenh14.vn
Minh Xuan.